“Không cần, đừng chạm vào bổn cung!” Hoàng hậu nghiến chặt răng ngọc, hằn học nói: “Ngươi đi tìm Ngọc Quý phi của ngươi đi, bổn cung không cần ngươi quan tâm!”
Nói rồi còn giơ chân đá Trần Mặc, kết quả vô tình động đến vết thương, gương mặt tái nhợt, hít một ngụm khí lạnh.
Trần Mặc thấy vậy không nhiều lời nữa, bắt lấy cổ chân của nàng, tay kia ngưng tụ một luồng hào quang màu xanh biếc, ấn lên vị trí sưng đỏ.
“Ưm...”